Anh viêt cho em lá thư dài tâm sự
Trời Campuchia đem nay khó ngủ
Vẫn mơ màng theo nét bút anh biên
Ở quê em chắc đã lên đèn
Sau vất vả một ngày lao động
Đêm nay nhé cùng anh sẽ sống
Những ngày đầu thơ mọng của tình yêu
Quê hương đó mối tình đầu hé nở
Vườn hoa đẹp áo em màu trắng
Anh ngỡ ngàng như én lượn trời thu
Bên bờ sông lắc lẻo nhịp cầu tre
So sánh sắc dưới trời thu xanh ngắt
Trăng thẹn thùng ẩn dưới mây trôi
Anh lên đường không một lời từ biệt
Rồi bao đêm thao thức bồi hồi
Anh ước được cùng em xây tổ ấm
Một căn nhà bên xóm nhỏ liếu lo
Tâm hồn anh là cả một bài thơ
Anh muốn viết như một nhà thi sĩ
Ruộng lúa nương khoai tâm hồn tri kỷ
Có dáng em đi rực rỡ đất trời
Nhưng em ơi khi đã bước vào đời
Đâu chỉ có gió mây trời đất
Tạm biệt em anh cất bước ra đi
Khi cây bút đang còn dang dỡ
Khi mầm non tình yêu vừa hé nở
Quê hương ơi xóm nhỏ hiền hòa
Có biết không người yêu ta ở đó
Anh ra đi xa cách muôn trùng
Con thuyền nhỏ vẫn mong ngày cặp bến
Đã có đảng em ơi đừng xao xuyến
Nấng mưa nhiều đâu phải một mình anh
Chỉ thương em ở lại chốn quê nhà
Thôi em nhé anh xin dừng bút
Hôn em nhiều hẹn lại thư sau
( Đêm buồn nhớ em nơi biên giới . kpc 25/5/1981 TBN )
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét