Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

Ta đi rồi nàng có nhớ  không
 Hãy giữ lại dùm  chút bụi hồng
Lang thang theo gió cuốn trong nắng
Không thể nào quên bến đục trong

Âm vang tiếng vọng  nghe khốc khô
Hồn ta ngơ ngẩn theo cơn mơ
Ta sẽ về thôi  sao quên đất
Đừng nói nát tan não lòng chờ

Nghe sao lành lạnh hạt sương rơi
Ngược xuôi hiu quạnh buồn chơi vơi
Lữ quán khách đông đành từ chối
Lấy đất làm vui ngóng cảnh trời

Ta với người như biển với sông
Mưa đổ  đêm  ta buồn nhão lòng
Ta bỏ đi  mà lòng lóng ngóng
Ta trách ta trái tim mùa đông

Biển băng biển cạn cá đâu còn
Ta khóc cho ta trong nỉ non
 HỌA BIỂN CÒN ĐÂU
Hiển thị bớt


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét